Ngày 6 tháng 6 năm 1980, tôi chết rồi.Chết trong chính căn bếp nhà mình, vì ngạt khí ga.Lúc hàng xóm phát hiện ra tôi, tôi đã nằm đó ba ngày.Chồng tôi – Lâm Kiến Quốc – bảo là đi công tác lên tỉnh họp, thật ra là bỏ trốn cùng em họ tôi – Vương Tú Phương.Cô ta dùng tên tôi để thi đại học, đậu vào trường sư phạm.Còn tôi – một học sinh giỏi lẽ ra đã có tên trên bảng vàng – lại chết thối rữa trong căn bếp.Lần nữa mở mắt ra, tôi quay về ngày 15 tháng 5 năm 1980.Còn hai mươi ngày nữa là đến kỳ thi đại học.Còn hai mươi hai ngày nữa là đến ngày tôi chết.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận