Sau khi chết được sáu năm, vì mang khoản nợ khổng lồ ở Địa phủ, tôi buộc phải quay lại nhân gian để đòi nợ. Tôi không có cha mẹ, nên chỉ còn biết gửi gắm hết hy vọng vào bạn thân. Vừa bước chân vào nhà cô ấy, trước mắt tôi bỗng hiện ra hàng loạt dòng bình luận bay ngang: 【Cứu mạng! Nữ chính truyện ngược lại nổi điên rồi, đập hết mấy món đồ xa xỉ mà nam chính mua cho.】 【Nam chính ngoại tình khi vẫn còn hôn nhân, con trai thìa không muốn nhận cô ấy là mẹ, chắc cô ấy đã rơi vào tuyệt vọng từ lâu rồi.】 【Không một ai dám bước vào, sợ kích động đến nữ chính. Đợi đã…!? Ai vừa tháo cửa phòng nữ chính thế kia! Còn bê đi luôn?! Còn ung dung đi thẳng vào nữa kìa!?】 Không sai, chính là tôi đây. Tôi thấy bạn thân định làm chuyện dại dột, liền túm lấy cổ tay cô ấy, giật đi con dao, kích động hét lớn: “Bạn thân à, mày biết tao sợ rắn nhất mà! Nhưng con rắn linh Bvlgari trên tay mày là ngoại lệ.” “Còn nữa, mày khoan đã, tao còn phải trả món nợ ngoài Địa phủ đã.” Nghe xong câu đó, bạn thân tôi cũng không khóc nữa, cũng không tiếp tục hành động dại dột, mà ngược lại đuổi theo tôi để chém: “Con nhỏ chết tiệt, chết cũng không thấy mày về thăm tao, mà nhắc đến nợ là nhớ đến tao đầu tiên hả?!”Dòng bình luận toàn màn hình sững lại: 【Tình bạn gì mà giống như đột nhập cướp đồ thế này…】
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận