VĂN ÁNVì cầu thuốc cho người trong lòng, phu quân đem ta hiến cho Cửu Thiên Tuế quyền khuynh thiên hạ.Ta dùng cái ch,et bức bách, hắn lại c .ưỡng é ,p ta uống xuân dược:“Tiết Lưu Cảnh là thái giám, cùng lắm cũng chỉ chơi đùa ngươi mấy ngày.”“Chờ hắn chán rồi, ta sẽ đến đón ngươi về nhà.”Lúc ta bị ném vào phủ Thiên Tuế, y phục x .ốc x .ếch, hắn cầm thuốc giải xoay lưng bỏ đi, chẳng ngoảnh đầu nhìn lại.Trên đài cao, Cửu Thiên Tuế thần sắc bình thản, khóe môi như cười mà chẳng phải cười.Về sau, người trong lòng của phu quân rốt cuộc được cứu.Hắn giữ đúng lời hứa, tới đón ta về nhà như ban ân bố đức.Nào ngờ hắn chẳng hề hay biếtSau ngày hắn rời đi hôm ấy,Tạ Lưu Cảnh không hề biết đủ, đêm này qua đêm khác đem ta đẩy vào cơn m .ê l .oạn,Lần nào cũng khiến ta thất thần, không thể tự kiềm.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận