VĂN ÁNKiếp trước, tôi lấy ông chủ – một người đàn ông góa vợ.Ông ta bị l/iệt gi/ường, con cái chẳng thèm ngó ngàng, tôi tận tụy chăm sóc suốt mười năm.Vậy mà trước lúc ch,e/t, ông ta lại nói rằng chưa bao giờ thích một người phụ nữ tầm thường như tôi.Cưới tôi chẳng qua chỉ để có một bảo mẫu miễn phí.Khi tôi già đi, con cái của ông ta cầm di chúc đuổi tôi ra khỏi nhà.Không một xu dính túi, tôi lang thang đầu đường xó chợ, cuối cùng ch,e/t rét trong mùa đông.Lần nữa mở mắt, tôi quay về khoảnh khắc ông ta cầu hôn mình.Lần này, tôi nói: “Với điều kiện của ông, tìm một người ba bốn chục tuổi dễ như trở bàn tay.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận