Di nương luôn nói rằng thứ nữ không có tương lai, trách ta khi còn trong bụng bà ấy đã không biết tranh giành, sao lại không chịu mọc thêm một cái đầu để chui ra. Để giành được chút thể diện, ta quyết định thử một lần trong buổi tiệc của phủ. Hôm đó có không ít công khanh quyền quý đến dự, ta giẫm lên chậu gỗ, giả vờ hái sen dâng vũ. Kết quả, chậu lật. Ta mất hết mặt mũi, vị hôn phu cũng bỏ chạy. Không còn cách nào khác, một thứ nữ nhỏ bé như ta không ai muốn cưới, đành phải nhân lúc đích nữ tỷ tỷ xuất giá mà bị “đóng gói” mang đi, trở thành thiếp hầu…
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận