Nhà họ Thẩm thất thế, công tử bị giáng chức lưu đày ngàn dặm. Dưới đình Mười Dặm, hắn đứng suốt một ngày dài, đổi lại chỉ là hôn thư trả lại từ thanh mai lấy cớ mắc bệnh. Từ đó, ba năm nơi Nhai Châu, hắn giế/t địch ta đưa đao, hắn bị thương ta gãy chân, từng bước chém mở một đường đăng vân trở về kinh. Hắn nói: “Đã cùng đường thì nên nắm tay đến bạc đầu. Cẩm Thư, ta muốn cưới nàng làm vợ.” Thế nhưng ngày nhập kinh, Tiểu thư kiêu ngạo của phủ Thượng thư, đứng giữa gió tuyết mịt mù, hai mắt khóc đến đỏ hoe. Thẩm Vân Đình vốn luôn trầm ổn, lần đầu để lộ lửa giận ngút trời, gào lên giận dữ: “Nàng ta muốn đứng thì cứ để nàng ta đứng đến ch .t!”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận