Bạn trai biết chiếc ly của tôi trị giá ba trăm nghìn, liền đòi tôi mua cho mẹ anh ta một căn hộ lớn tám triệu ở trung tâm thành phố. Tôi khéo léo từ chối, anh ta liền nổi giận mắng mỏ: “Đừng có keo kiệt như thế, sau này bà ấy cũng là mẹ em, hiếu kính trước thì có gì sai?” Anh ta còn làm hẳn một bản trình chiếu PowerPoint liệt kê mọi chi tiêu trong thời gian yêu nhau, bắt tôi chia đôi. “Nếu em thấy chia đôi phiền phức, vậy thì em trả hết cũng được, dù sao em cũng giàu mà.” “Anh và gia đình đã bàn bạc rồi, tiền sính lễ chỉ cần 1 đồng, mang ý nghĩa trọn đời trọn kiếp, hay quá còn gì.” Thấy tôi im lặng, anh ta tung ra chiêu cuối: “Nếu em không đồng ý, chuyện kết hôn coi như thôi.” “Em theo anh bao nhiêu năm nay rồi, xem còn ai muốn loại ‘giày rách’ như em nữa!” Tôi nhìn bảng chi tiêu chia đôi chi chít trước mắt, ngay cả hai đồng tiền xe đạp công cộng mà anh ta dùng để đến chỗ tôi cũng tính vào. Tôi mỉm cười nói: “Được thôi, sính lễ tôi không cần lấy một xu, bây giờ tôi đi mua nhà cho mẹ anh.” …
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận