Tôi nghi ngờ tên đầu gấu tóc vàng trong lớp thích tôi. Cậu ta cầm bức thư tình màu hồng phấn, mặt đỏ bừng: “Nghe nói cậu sống trong gia đình đơn thân, trùng hợp ghê, tớ cũng vậy.” “Cậu xem mẹ tớ lấy bố cậu, tớ làm anh cậu nhé?” Hả? Tôi cứ tưởng cậu thích tôi, ai ngờ hóa ra là thích… bố tôi. Thế là, vào năm thứ ba sau khi bị mẹ bỏ rơi, bố tôi dắt tay tôi gả vào nhà hào môn. Năm thứ hai, sinh đôi long phượng, từ đó bố tôi chính thức ngồi vững trên ngôi vị “quý phu” nhà giàu. Cậu anh kế vừa mới có được của tôi ôm chặt bố tôi, khóc sướt mướt: “Từ nay, con không còn là đứa trẻ hoang không cha nữa rồi!”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận