Sau khi trọng sinh, để sớm quen được anh ấy, tôi đã chuyển đến trường anh đang học. Nhưng không ngờ, ông chồng tương lai luôn yêu thương tôi hết mực, hồi cấp ba lại là một “trùm trường” khét tiếng.Hôm đó, anh ôm bóng rổ được cả đám bạn tung hô. Tôi vô tình chắn đường anh. Anh nhíu mày, khó chịu nói: “Tránh ra.”Sau này thì… Tôi lạnh mặt đẩy anh ra: “Tránh ra.” Anh thì hèn mọn như một chú cún nhỏ, ôm chặt lấy tôi, không chịu buông. “Đừng mà, vợ yêu, dỗ anh đi mà!”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận