Năm thứ 2 ở doanh qu/ân kỹ, ta mang thai. Tất cả binh sĩ từng vào trướng của ta đều tranh nhau nhận là cha đứa bé. Trần Thạch Đầu chỉ đến một đêm, vậy mà quỳ gối trước mặt ta, nghẹn ngào: “Dương cô nương, ta sắp ra chiến trường làm tiên phong rồi. Cha mẹ chỉ còn lại mình ta, ta muốn để lại cho họ chút kỷ niệm.” Về sau, ta đến quê nhà hắn, gặp được một đôi cha mẹ rất hiền lành, rất tốt bụng.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận