Sau nửa năm đi công tác, tôi trở về nhà và phát hiện bạn trai mình có thêm một “bạn ăn cơm”. Cô ta còn giống như nữ chủ nhân hơn cả tôi, bận rộn trong bếp, đảm đang nấu ba món mặn một món canh. Lúc chuẩn bị ngồi ăn, cô ta ôm chiếc bát đôi của tôi và anh ấy, ngại ngùng lè lưỡi nhìn tôi: “Ái chà, tôi quên mất, trong nhà chỉ có một bộ bát đũa thôi. Chị ơi, để tôi đi tìm cho chị cái bát khác nhé.” Ngay trước mặt Chu Hạ Xuyên, cô ta dùng một cái bát nhựa dùng một lần múc cơm cho tôi. Mà Chu Hạ Xuyên không hề có ý kiến gì. Lúc đó, tôi biết, mình nên chia tay với Chu Hạ Xuyên rồi.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận