Ảnh bìa của Hòn Đá Lót Đường

Hòn Đá Lót Đường

8 Chương 1
0.0/5 (0)

Tóm tắt

Ngày thứ hai của kỳ nghỉ phép, khi đang ở trong một trung tâm thương mại sang trọng tại thành phố, mẹ tôi đột nhiên thốt ra một câu: “Mày là đứa làm gái, không xứng với những thứ đồ cao cấp này.” Tôi nhất thời chưa kịp phản ứng, tay vẫn đang dừng lại trên chiếc áo khoác hàng hiệu đang giảm giá. “Ở ngoài thì làm cái nghề dơ bẩn, về nhà lại bày đặt làm quý cô thành thị, thật nực cười!” Dường như nhận ra mình đã lỡ lời, em gái tôi cười nịnh nọt: “Chị, đùa chút thôi, đừng trừ tiền sinh hoạt của em nhé!” Mẹ tôi lại không chịu nổi khi thấy nó chịu thiệt, đứng bên cạnh bất bình: “Sợ gì, tiền nó kiếm được vốn dơ bẩn mà!” “Mày thì thi đỗ nghiên cứu sinh, anh mày đang học tiến sĩ, trong sạch sáng sủa làm rạng danh gia đình! Còn nó, chỉ học hết cấp ba, làm cái nghề đó, đúng là mất mặt chết đi được! Ai hỏi đến, tao còn ngại không dám nói có một đứa con gái hạ tiện như vậy!” Lòng tôi nguội lạnh. Mười năm trước, bố mắc bệnh ung thư khiến gia đình nợ nần, tôi đã từ bỏ việc học, vào miền nam làm công, mỗi tháng gửi về nhà không dưới 10.000 tệ. Những năm qua vì sợ mẹ lo lắng, tôi không bao giờ kể lể về sự vất vả của công việc. Đổi lại mức lương cao là công việc chiếm trọn toàn bộ thời gian cá nhân, thế nên sau này tôi gần như chẳng có thời gian về nhà. Thế mà không ngờ, người thân lại luôn nghĩ số tiền tôi kiếm được là bất chính! Giận dữ và tủi thân đan xen trong lòng, tôi dứt khoát cầm lấy chiếc áo vest đắt nhất cửa hàng. Cũng vừa hay, công ty chuẩn bị cử tôi đi công tác nước ngoài, sau này cũng không cần gửi tiền về nhà nữa.

04/09/2025 Đang tiến hành

Bảng xếp hạng sức mạnh

Xếp hạng: N/A
Đã nhận: 0

Truyện liên quan

Bình luận


  • Chưa có bình luận nào.

Nhận xét từ độc giả

Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.

0.0
0 đánh giá

Chưa có đánh giá nào.

Gửi đánh giá của bạn

Đăng nhập





Đang tải...