VĂN ÁNThời đại học, tôi từng “mua” một người bạn trai.Chỉ cần ở bên tôi, tôi sẽ giúp anh ấy trả viện phí cho gia đình.Chàng học bá nghèo khổ ấy đã chấp nhận nhục nhã mà ở bên tôi suốt bốn năm.Sau đó, gia đình tôi phá sản.Khi chia tay, anh ấy vẫn lạnh nhạt, không nói một lời níu kéo.Rồi nhiều năm sau, khi tôi phải bưng bê trong quán KTV để trả nợ, anh ấy đã trở thành một doanh nhân công nghệ thành đạt, bên cạnh là hoa khôi năm nào.Anh ấy hỏi tôi: “Có hối hận không?”Tôi đáp: “Không.”Anh ấy khẽ cười, ánh mắt phức tạp:“Nhưng tôi thì hối hận rồi.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận