Hoàng thượng chẳng may đ/ập đ/ầu, liền quên sạch ký ức về ta. Khi ta vội vã chạy đến điện Cần Chính, nghe thấy ngài ấy giận dữ quát phụ thân ta: “Trẫm sao có thể lập nữ nhi của lão hồ ly nhà ngươi làm Hoàng hậu!? Tuyệt đối không thể… Không được, trẫm phải phế hậu!” Ta cố nén lệ, bước vào trong. Ánh mắt ngài dừng lại nơi ta, lập tức hít sâu một ngụm khí lạnh: “Người này… được lắm!” “Trẫm muốn lập nàng làm Hoàng hậu!” Mà ta… đã vốn là Hoàng hậu rồi: ???
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận