Ta là Thái tử phi. Ngày Thái tử đăng cơ, Cửu hoàng tử thân mang tàn tật khởi loạn. Trong cảnh hỗn loạn, một lưỡi đao xuyên thấu ngực ta. Thái tử trúng mấy mũi tên, thế nhưng lại cười điên dại. “Phế vật! Ngươi tưởng rằng ta chết rồi thì Thái tử phi sẽ thuộc về ngươi sao?” Ý thức dần tan biến, ta nhìn thấy Cửu hoàng tử vốn lạnh lùng u ám ngã khỏi xe lăn. Hắn kéo lê tàn thân, từng tấc một bò đến ôm chặt lấy ta, giọng run rẩy đến thấp hèn. “Cầu xin nàng, đừng chết…”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận