Lúc ta xách hộp đồ ăn vui vẻ chạy vào nha môn, Lục Nha ở phía sau vội vã gọi to: “Tiểu thư! Trên mặt vẫn còn tro lò chưa lau kìa!” Ta lập tức khựng lại tại chỗ. Tạ Khiêm vốn yêu sạch sẽ, lần trước chỉ vì gấu váy ta dính một chút bùn mà hắn đã không cho ta bước vào thư phòng suốt ba ngày. Ta đứng yên cho Lục Nha dùng khăn tay lau sạch, tuyệt đối không thể để chuyện như vậy khiến hắn không vui thêm lần nữa. “”Tiểu thư, lần này đi vào chậm rãi thôi, được không?”” Lục Nha thở dài. “Ừm ừm.” Ta gật đầu như gà mổ thóc, nhưng trong đầu chỉ nghĩ làm sao khoe món bánh hoa mơ vừa làm xong để lấy lòng Tạ Khiêm.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận