Trong buổi họp phụ huynh, tôi giả vờ bị đ/i/ế/c, đeo tai nghe như thể đó là máy t/rợ th/ính. Không ngờ, thầy giám thị của trường lại chính là người con trai tôi từng thầm yêu hồi cấp ba. Trên giường khách sạn đêm ấy… Anh tưởng tôi không nghe thấy, cứ khóc rồi thì thầm bên tai tôi biết bao lần: “Vãn Vãn, anh thích em… đã mười năm rồi.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận