VĂN ÁNTối hôm đó, tôi ngủ lại nhà cô bạn thân.Nửa đêm, có người bước vào phòng tôi.Tôi v ,ùng v ,ẫy k,ịch I,iệt, nhưng đối phương lại mạnh mẽ gi ,ữ ch ,ặt hai tay tôi đưa lên đỉnh đầu.“Đã một tháng không gặp, em không nhớ anh sao?”Giọng nói trầm thấp, trong trẻo lạnh lùng vang lên, khiến người ta khó lòng cưỡng lại.Tôi còn chưa kịp mở miệng, anh ta đã bá đạo h ,ôn lên m ,ôi tôi.“Tiểu Nặc, tôi về rồi.”Lúc này, bên ngoài vang lên giọng của cô bạn thân tôi, Nhan Mặc.đọc full tại page góc nhỏ của tuệ lâm để ủng hộ tác giảNgười đàn ông đang đè trên người tôi lập tức khựng lại, hạ giọng lạnh lùng hỏi:“Cô là ai?!”Tôi run rẩy đáp:“Tôi là Hứa Nặc.”“Kh ,ốn k ,iếp.”Anh ta khẽ rủa một tiếng, rồi nhanh chóng rời khỏi người tôi.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận