Tôi cho cháu nội hai nghìn tiền mừng tuổi, cho cháu ngoại mỗi đứa một nghìn. Con gái nói tôi thiên vị, xem thường con của nó. Tôi giải thích với con gái: “Nhà anh trai con chỉ có một đứa, nhà con có hai đứa, mỗi nhà đều hai nghìn, như nhau cả.” Nhưng nó lại ầm ĩ: “Sao mà như nhau được? Mẹ ở nhà con, ăn cơm nhà con, bình thường con cho mẹ còn nhiều hơn anh trai và chị dâu nữa.” Để dỗ con gái nguôi giận, tôi gói lại cho mỗi đứa trẻ hai nghìn. Gần đến ngày khai giảng, con gái nhắn tin bảo tôi trồng thêm rau ở quê. Nó nói: “Mẹ không cần lên đâu, bọn trẻ lớn rồi, đưa đón có ông bà nội là đủ.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận