VĂN ÁNTrong buổi lễ sau kỳ thi đại học, tôi được tuyên bố là người đứng đầu và được tuyển thẳng vào Đại học Bắc Kinh.Nhưng đúng lúc ấy, một người phụ nữ ăn mặc quý phái bất ngờ đứng dậy.“Hiệu trưởng Vương, tôi nhớ là năm ngoái trường ông nhận tiền quyên góp xây thư viện từ chồng tôi mà.”“Suất tuyển thẳng vào Đại học Bắc Kinh này, lẽ ra phải dành cho con trai tôi chứ.”Câu nói đó khiến cả hội trường sững sờ, hiệu trưởng thì vội vàng nở nụ cười xã giao, cúi đầu khom lưng đồng ý.Người phụ nữ đắc ý nhìn tôi, nói:“Học giỏi thì sao chứ? Chồng tôi là tổng giám đốc công ty Kinh Hải đấy!”“Hạng ngh,èo h ,èn như cô, có cố gắng cả đời cũng chẳng bằng điểm xuất phát của con trai tôi đâu!”Tôi cười lạnh, liếc bà ta một cái rồi rút điện thoại ra.“Mẹ ơi, bố nuôi lại mang tiền đi vung phí bên ngoài rồi.”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận