Ta là tiểu sư muội được sủng ái nhất trong Vực Thú Tông. Hôm ấy, ngày tông môn mở cửa tuyển chọn linh thú, ta vốn đã định đưa tay chỉ về phía con Huyền Phượng uy phong lẫm liệt kia. Nhưng ngay lúc ấy, trước mắt ta lại hiện ra từng hàng chữ vàng kỳ dị: 【Phần thưởng mà nữ chủ liều chec mới đoạt được, tại sao lại để một phế vật được cưng chiều tận mây xanh cướp mất?】 【Nữ phụ cứ chờ bị phản phệ, cháy thành tro đi, ba giây nữa là xuống đài!】 Bàn tay ta khẽ run,kết quả khế ước lại rơi lên một con cẩu nhỏ đang nằm phơi nắng ngoài cửa, toàn thân chẳng có lấy nửa phần linh lực. Điện Linh Thú lập tức rơi vào tĩnh mịch,tất cả mọi người nhìn ta bằng ánh mắt như nhìn một kẻ ngốc, ánh mắt chan chứa thương hại. Nhưng những hàng chữ vàng kia thì lại như bùng nổ. Ta – một kẻ tu vi còn chưa chạm đến Trúc Cơ, danh xưng phế vật đã lan khắp tông môn.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận