Ta và Thẩm Lăng thành thân 3 năm mà chưa có con. Ngày nọ, vị công chúa được Thánh thượng sủng ái nhất bụng mang dạ chửa, đích thân tìm đến cửa. “Nay ta đã hoài thai cốt nhục của Thẩm Lăng, mong ngươi nhường vị trí, rút lui an phận.” Đời trước, ta cố chấp không chịu hòa ly. Về sau công chúa khó sinh, một x á//c hai mạng. Thẩm Lăng đem tất cả trách nhiệm trút lên đầu ta, hận thấu xương tủy, bức ta ngày ngày phải uống kịch đ/ộc, hành hạ cho tới ch .t. Đời này làm lại, ta nhìn công chúa đang mang thai bảy tháng, chỉ mỉm cười khẽ. “Ba vạn lượng, ta sẽ đích thân chủ trì hôn sự cho hai người.” Bởi lẽ, chỉ có ta mới biết—Thẩm Lăng vốn trời sinh bất lực, căn bản không thể có con.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận