Ngày đầu tiên tiến cung, ta liền âm thầm bói một quẻ cho chính mình. Quẻ tượng hiển hiện: “Bất động như sơn, nằm mà cũng thắng.” Ta tin rồi. Từ đó mở ra một đời sống cá mặn: ăn no, ngủ kỹ, mặc người tranh đấu. Tuyển tú? Không đi. Thỉnh an Hoàng hậu? Giả bệnh. Hoàng thượng muốn lật thẻ? Hắt hơi, sổ mũi, ho khan ba bộ combo phụng tấu trình diện. Hậu cung gió nổi mây vần, các phi tần đấu đến máu chảy đầu rơi. Ta cuộn mình trong tiểu viện cũ kỹ bên cạnh lãnh cung, ngủ đến trời tối đất đen. Việc duy nhất khiến ta phiền lòng là cơm của ngự thiện phòng càng ngày càng đạm bạc. Hôm thì rau xanh đậu hũ, hôm lại đậu hũ rau xanh. Ăn đến độ mặt ta xanh hơn cả cải thìa.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận