Sau khi gả vào phủ Tướng quân, ta mới biết nơi này, chẳng còn ai sống. Ngoại trừ bọn hạ nhân. Trong từ đường lạnh lẽo âm u, bài vị xếp kín cả mảng tường. Quản gia thở dài: “Nam nữ già trẻ trong nhà, đều tử trận nơi sa trường rồi.” Ta vuốt lại chiếc giá y đỏ rực trên người, cất tiếng hỏi: “Vậy… người cưới ta là ai?” Một bài vị bỗng rầm một tiếng ngã lăn ra đất. …
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận