Ngày thứ hai mươi tôi và Phó Tuấn chiến tranh lạnh, anh đăng một bức ảnh nắm tay mười ngón với hoa khôi trường lên vòng bạn bè. Tôi lặng lẽ đổi nguyện vọng sang một ngôi trường ở tận Lan Thành, cách xa ngàn dặm. Anh em của anh ở buổi tụ họp trêu chọc: “Tang Nguyệt, cậu mà không dỗ nữa thì anh Phó thật sự ở bên người khác đấy.” Tôi khẽ khàng nói một câu xin lỗi. Phó Tuấn khẽ nhếch môi: “Thôi được rồi, về thu dọn hành lý đi, mai nhập học rồi cùng đi.” Tôi lơ đễnh gật đầu. Phó Tuấn không biết rằng, tôi đã mua vé xe đêm nay đi Lan Thành rồi.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận