Mẹ lấy lý do thúc giục tôi rèn luyện sức khỏe, bắt tôi dùng số bước đi bộ để đổi lấy tiền sinh hoạt. Một ngàn bước được một tệ, tính theo tuần để thanh toán. Tôi cực kỳ không tình nguyện, nhưng bà lại nói đầy vẻ nghiêm túc: “Không phải vì muốn tốt cho con sao, ngày nào cũng ngồi yên một chỗ thì cơ thể sớm muộn gì cũng suy sụp!” “Nghe lời mẹ đi, vừa rèn luyện được lại vừa có tiền tiêu, đừng không biết đủ!” Nhưng trong đợt huấn luyện quân sự thì không được mang điện thoại. Năm ngày trôi qua, số bước ghi lại của tôi chưa đến một vạn. Thế là hai ngày cuối, khi các bạn khác đều nghỉ ngơi trong ký túc xá, tôi lại phải đội nắng chang chang, đi bộ đến mười vạn bước chỉ để đổi lấy tiền sinh hoạt cho tuần sau. Thế nhưng tối Chủ nhật khi nhận tiền, mẹ tôi lại mặt nặng như chì: “Dư Tư Văn! Mẹ lấy tiền sinh hoạt ra để khuyến khích con vận động!” “Vậy mà con thì sao! Nằm ỳ ra như con lợn chết suốt năm ngày, đến hai ngày cuối mới vội vã làm cho có!” “Còn dám giở trò với mẹ à, tuần sau bị trừ một nửa tiền sinh hoạt!”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận